Thống kê truy cập

Đang trực tuyến 3
Hôm nay 161
Tháng này 801

Thơ về hoa sưa

Tháng ba về gọi những mùa hoa cũ Hoa tên sưa sao cứ bảo là xưa

Mùa hoa 'xưa'

Tháng ba về gọi những mùa hoa cũ
Hoa tên sưa sao cứ bảo là xưa
Không phô trương hay rực rỡ xô bồ
Cây lằng lặng một màu mây bàng bạc.

Vũ Thị Thanh Bình
(Tôi làm thơ)

Mùa hoa đến và đi như gió thoảng

Nhuộm trắng mặt đường những cánh hoa rơi

Cây còn nhớ chuyện có người ngày ấy?
Trót yêu nhau, yêu cả sắc hoa buồn.

Phải chăng vì đã lỡ gọi hoa xưaMối tình đầu bâng quơ như cây cỏ
Tưởng mong manh, dai dẳng mãi trong lòng
Mùa qua mùa lặng lẽ ngắm mưa hoa
Lại thổn thức những tháng ngày đã mất.

Nên cuộc tình cũng nhuốm màu xa vắng
Hư ảo riêng một góc trời kỷ niệm
Giấu bóng hình nhau dưới cánh hoa tàn.

Vài nét về tác giả:

Tôi bắt đầu viết để chạy trốn thực tại rằng có thể sau hơn hai mươi năm làm người, tôi vẫn đang là một kẻ bất tài vô dụng. Tôi viết những câu chuyện của mình trong khi vẫn nghe văng vẳng bên tai lời nói từ những người thân yêu nhất, rằng không nên phí thời giờ cho những trò vô bổ, đã đến lúc chọn cho mình một con đường đúng đắn. Tôi viết và biết rằng từ trong thâm tâm, cái tôi nhỏ nhoi đã quen với sự khủng hoảng và khiếp sợ của mình đang thầm mong mỏi tất cả những việc này sẽ không chỉ là một cuộc dạo chơi vô nghĩa. Những mẩu chuyện này, góp nhặt từ vô số những mảnh vụn ước mơ đã và đang vỡ nát. Có những mảnh ánh lên bảy sắc cầu vồng, và có cả những mảnh đã cháy sém thành than.
Thơ đã đăng: Những hẹn ước không thànhLắng nghe tim vỡ.
Truyện đã đăng: Sangria mùa hạ (5)Sangria mùa hạ (4)Sangria mùa hạ (3)Sangria mùa hạ (2)Sangria mùa hạ (1)Lời thề (4)Lời thề (3)Lời thề (2), Lời thề (1)Chuyện tình Sa Pa (7)Chuyện tình Sa Pa (6)Chuyện tình Sa Pa (5)Chuyện tình Sa Pa (4)Chuyện tình Sa Pa (3)Chuyện tình Sa Pa (2)Chuyện tình Sa Pa (1)Khi yêu ai, đừng ngại ôm người ấy

Tin liên quan